1. ledatht

    ledathtThành Viên Cấp 1

    Tham gia ngày:
    16 Tháng tám 2016
    Bài viết:
    136

    Tỉnh thành khác Bảo Anh tin tức ố chồng tủi thân chịu đựng cảnh nàng dâu nanh nọc, hư hỏng

    Thảo luận trong 'Linh tinh' bắt đầu bởi ledatht, 15 Tháng tám 2017.

    Bố chồng ở tuổi gần đất xa trời luôn cảm thấy buồn bã vì có người con dâu nanh nọc, xem thêm hút thai có hại không tại đây hư hỏng. Ông có nên dọn ra ở riêng cho thoải mái?

    Tôi năm nay 75 tuổi. Tôi sinh được 6 người con, 4 trai 2 gái. Các cháu gái đều lấy chồng ở xa, 3 con trai là cán bộ nhà nước, một anh ở quê nhà nhưng cũng ở xa, kinh tế tạm đủ. Ở quê ai cũng bảo tôi sướng, con trai cả của tôi làm xa nhà đến 100 cây số, sáng thứ hai đi làm mãi sáng thứ sáu mới về nhà. Vì thế con tôi không hay biết các chuyện ở nhà. Lần đầu tiên nó đưa người yêu về nhà ra mắt, tôi đã nói với bà nhà tôi rằng nhìn cô gái này tôi không vừa ý. Bà nhà tôi cũng dễ tính, nên bảo tôi mặc cho chúng nó lựa chọn nhau.

    Cuối năm 2011 âm lịch, chúng tôi tổ chức cưới cho con. Cưới xong, hai đứa sống ở gần chỗ con trai tôi làm việc. Tháng 12 năm sau, bà nhà tôi lâm bệnh nặng, vợ chồng nó có về với tôi chăm nom bà ấy. Khoảng hơn 3 tháng sau, bà nhà tôi qua đời. Sau khi bà ấy mất, vợ chồng anh chị ấy dọn dẹp đồ đạc, mang tủ giả, quần áo về nhà tôi ở và nói với mọi người về ở để chăm nom bố. Nhưng không nói với tôi một câu nào. Trông bố đâu chưa thấy, mà đúng như tôi dự đoán một loạt sự việc liên tục xảy đến.



    Bao Anh tin tuc o chong tui than chiu dung canh nang dau nanh noc hu hong



    Hôm ấy, tôi cùng hai mẹ con chị ấy ăn cháo. Đùa vui với cháu, tôi có nói rằng ăn cháo lấy bát mẻ mà ăn, cháu lấy cái đĩa đưa cho mẹ thì chị ấy bảo sao con không lấy đưa ông một cái. Làm cái gì chị ấy cũng móc máy, xỉa xói với những câu nói rất khó nghe và thường xuyên nói đổng rằng “nhà này toàn chó hoang mèo dại”. Tôi đã già, răng lợi cũng yếu, cơm mà nấu cứng, tôi không ăn được. Nhưng chị ấy lại toàn nấu cơm cứng. Hôm mà tôi nấu cơm, nấu mềm hơn nên tôi ăn được 2 bát. Lúc sau chị ấy lấy cơm cho chó ăn, cơm chó thì cũng bình thường như mọi ngày. Nhưng chị ấy lại bảo, hôm nay cơm ngon con chó này ăn được nhiều mặc dù cơm chị ấy vẫn bưng trên tay đã đổ cho nó ăn đâu. Nói ra thì thật xấu hổ, nhưng tôi cảm thấy thật nhục nhã.
    Giáp Tết năm 2016 vừa rồi, sáng ra nhà tôi có rang cơm để ăn. Tôi thấy trong chảo chỉ còn thừa độ 4 thìa cơm. Tưởng mọi người ăn thừa nên tôi đổ cho gà ăn, chị ấy tìm không thấy chạy ra tận ngõ rồi kêu ầm lên rằng tôi không cho chị ấy ăn. Tôi chưa thấy một người dâu cả nói như thế bao giờ. Tôi đã già, mắt mờ chân chậm, không thể nhanh nhẹn vào bế cháu ngay được thì chị ấy chửi đổng rất bậy bạ. Từ khi chị ấy về làm dâu, tôi đã biết là có chiến tranh xảy ra, cho nên 3 năm nay tôi không nói một câu gì cả. Nhà tôi bây giờ đối xử với nhau như người ngoài, không ai mời ai, không ai chào ai. Bữa cơm chị ấy tự ăn, cũng không mời gọi tôi gì nữa. Tôi thành ra ăn ít, uống nhiều, ngồi ghế chị ấy cũng đòi. Lấy lọ đường ăn cháo, uống cà phê chị ấy cũng đòi.

    Những năm tháng cuối của cuộc đời, tôi muốn êm ả, vui vẻ để mà sống. Vả lại tôi cũng muốn giữ cho 3 đứa con trai là công nhân viên nhà nước nên phải chịu cảnh này. Nhiều người trong làng khuyên tôi cần phải ở riêng, bây giờ mà tính chuyện ở riêng cũng hơi muộn. Nhưng muộn còn hơn không, muộn còn hơn nhục. Tôi suy nghĩ rất nhiều, nghĩ có nên làm như hàng xóm khuyên hay không
     

Chia sẻ trang này